“ Chuyện này tôi cũng bàn với Cừu Địch rồi, anh ấy nói ở giai đoạn đầu phải phát triển mạnh, không có số lượng bao phủ rộng khắp, người ta không thừa nhận chất lượng của anh. Nếu chỉ dùng đòn bẩy về giá thì có nơi nào không dùng đòn bẩy giá, hơn nữa sản phẩm nhái còn có ưu thế về giá hơn ...” Thư ký Vệ thao thao bất tuyệt bênh vực Cừu Địch xem ra cũng bị đồng hóa mất rồi:
Liêm Giang Đào lại buông tiếng thở dài, tựa hồ có muôn vàn nỗi sầu trong lòng lại chẳng biết tỏ cùng ai.
Không tồn tại chướng ngại đạo đức ở đây, vì những thủ đoạn độc ác hơn nữa bọn họ cũng làm rồi, chăng qua biện pháp của đám Cừu Địch hơi khó tiếp nhận mà thôi. Vệ Khải Hoa thấy tổng giám đốc Liêm phiền não, đứng dậy cúi mình nói:“ Xin lỗi tổng giám đốc, chuyện này đáng lẽ ra tôi phải báo cáo sớm hơn, có điều sợ anh bận quá, không muốn anh phiền lòng vì chuyện nhỏ nhặt này.”
“ Không phiền ... Coi như tôi chưa biết gì hết.” Liêm Giang Đào chắp tay sau lưng đi khỏi cửa:
Thư ký Vệ ở sau lưng đuôi mắt cong lên, đang mừng thầm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây