Còn lại một mình trong phòng Liêm Giang Đào thấy mất phương hướng, bây giờ không biết phải đối phó với tình hình này ra sao. Hắn nhận ra, mình trêu chọc nhầm đối tượng rồi, người ta không phải chỉ là công ty nhỏ, còn là đám người xuất thân từ gián điệp thương nghiệp.
Không lâu sau cô thư ký trở về, báo cáo đã tiễn hai viên cảnh sát đi, thấy tổng giám đốc nhíu chặt mày, liền kiến nghị:“ Tổng giám đốc, sao chúng ta không giữ hai viên cảnh sát đó ở lại công ty để đề phòng vạn nhất, một khi xảy ra vấn đề, chúng ta không cần giải thích nhiều nữa.”
Liêm Giang Đào qua cuộc nói chuyện khi nãy tỉnh ra khá nhiều, xua tay ngay:“ Không được, không được, chuyện gì nhờ tới cảnh sát chứ chuyện này thì không, trừ khi bọn chúng có hành vi phạm pháp, hiện giờ lập thế nào? Cô định bảo với cảnh sát thiết bị của chúng ta bị gây nhiễu bởi món đồ làm thủ công giá chưa tới 10 đồng à? Với lại chúng phạm tội gì, chúng có lấy đó làm công cụ gây án đâu.”
“ Xin lỗi tổng giám đốc, tôi suy nghĩ không chu toàn.” Cô thư ký rối rít xin lỗi:
Liêm Giang Đào phất tay, chuyện đó không tính là sai lầm, chỉ là bọn họ suy nghĩ quá chính thống mà thôi, hỏi:“ Mấy giờ rồi nhỉ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây