Cừu Địch tâm tư ở nơi khác, nhìn Bao Tiểu Tam trông có vẻ chững trạc hơn nhiều ngồi đó không tham gia đánh lộn, ánh mắt nhìn cánh tay phải của hắn, thở dài.
Bao Tiểu Tam hiểu lầm ý Cừu Địch, vội vàng chặn họng y:“ Không phải mày định vay tiền tao đấy chứ? Tao không có đâu nhé, đầu tư vào đây cả đống rồi, sau mùa thu may ra mới lấy về được một ít vốn ... Mày đúng là đầu tư vào đây 50 vạn thật, nhưng khi đó mày không nói là phải trả hoa hồng, đừng có thấy tao làm ăn tốt là tăm tia, không nể tình huynh đệ. Tao nói cho mày biết, tình cảm và tiền bạc không liên quan tới nhau.”
Thôi Tiêu Thiên cười phá lên, ưu điểm lớn nhất của Bao Tiểu Tam là tiền bạc rất rạch rồi, à không, nói thế cũng không đúng lắm ... Tóm lại là bất kể là chơi gái hay đầu tư, tiền quịt được cứ quịt, chuyến này Cừu Địch đừng mong đòi tiền hoa hồng, đến tiền đầu tư cũng quên đi.
Bảo hắn vì huynh đệ liều mạng thì được, bảo hắn vì huynh đệ bỏ tiền thì thôi, khỏi mơ.
Cừu Địch lạ gì cái tính Bao Tiểu Tam nữa, nếu thực sự để bụng thì y đã cầm dao chém hắn vài phát lâu rồi:“ Cút xéo, thằng chó chết, đang định nói chuyện tử tế, mày muốn tiền bạc chứ gì? Chuẩn bị 50 vạn đầu tư, đừng để đến khi thấy tao kiếm được tiền từ DTM lại thèm đỏ mắt, nói tao không có tình nghĩa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây