Ngày hôm đó đối với Cừu Địch mà nói cũng là một ngày quan trọng, y dẫm theo Định Nhị Lôi, đợi ở trước cửa trại giam số bốn tây bắc, đợi từ sáng tới quá trưa, đợi quá hai giờ rồi mới thấy thả người.
Đinh Nhị Lôi đã được Cừu Địch kể cho nghe tình tiết câu chuyện, có điều đến khi nhìn thấy nhân vật chính vẫn hết cả hồn vía. Người đó chiều cao trên 1 m 9, lưng hùm vai gấu khiến hắn hùng tráng hơn chiều cao thật, đầu thì trọc lóc, quần áo mặc trên người chỉ có tác dụng khoe đống cơ bắp cuồn cuộn phía dưới. Cánh tay áo sắn cao, để lộ làn da cháy nắng đen phát bóng, mắt to như chuông đồng, mặt mày bặm trợn, nhìn một cái khiến người ta giật mình đánh thót.
Ra tù, trả chứng minh thư, quản giáo chỉ về phía Cừu Địch ngồi, cho rằng là người nhà tới đón, dặn dò vài câu, cánh cửa sẵn nhốt thú dữ vài năm đóng lại, bỏ một mình Kỷ Liên Bảo đứng một mình bên ngoài.
Cừu Địch dẫn Đinh Nhị Lôi đi về phía Kỳ Liên Bảo, Kỳ Liên Bảo cười định chào thì Cừu Địch tung cú đấm như chớp vào mặt, Đinh Nhị Lôi hết hồn nhảy lùi ra sau sợ tai bay vạ gió. Chỉ nghe “chát” một tiếng, quay đầu nhìn lại thấy bàn tay to như cái quạt của Kỳ Liên Bảo chắn lấy một cú xung quyền của Cừu Địch.
Cánh tay vạm vỡ ấy như con rắn lách qua tay Cừu Địch, mổ vào vai y, Cừu Địch không vừa gập tay lại đỡ lấy, chân đã tạt ngang hông Kỳ Liên Bảo, Kỳ Liên Bảo lên gối xuống trỏ, cùng lúc đánh vào chân Cừu Địch, ép Cừu Địch xoay hông đổi hướng đánh đồng thời nhảy ra sau thủ thế đề phòng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây