“ Mẹ, lần này mẹ để con nói cho, mẹ đừng xen vào, mẹ với Tiểu My vốn xung khắc nói chuyện chẳng được mấy câu đã cãi nhau, chỉ làm chuyện phức tạp thêm thôi.” Nam tử chừng 26, 27 mặt trắng trẻo, sơ mi quần âu, trông có dáng vẻ một công vụ viên, tay xách nách mang đủ thứ đồ đi vào tiểu khu vừa đi vừa giận phụ nữ trung niên đi bên cạnh:
“ Mẹ biết rồi, nhưng Tiểu Ninh này, con không nên nhún nhường nó quá, con gái bây giờ được đằng chân lân đằng đầu.” Bà già cau có, rõ ràng rất miễn cưỡng đi chuyến này:
“ Mẹ lại thế.” Trần Ninh gắt:
“ Được rồi, được rồi.” Bà già thở dài, vì hạnh phúc của con trai đành thỏa hiệp, chứ bà không thích gì đứa con gái đó, với gia cảnh nhà mình, muốn kiếm vợ kiểu gì chẳng được:
Nơi này là tiểu khu kiểu cũ, nhà không cao, chỉ có năm bảy tầng, không có thang máy. Hai mẹ con vừa đi qua góc tường chuẩn bị rẽ lên cầu thang thì dại người, chỉ thấy một đôi nam nữ đứng trên cầu thang vừa buông nhau ra, cô gái mặc áo sơ mi hồng nhạt, cúc áo cổ tuột ra hai cái, để lộ mang da ngực trắng nõn nà cùng áo lót xộc xệch. Đối diện là nam nhân chạc tuổi Trần Ninh, trang phục nhăn nhúm cứ như là vừa mới lăn lộn trên mặt đất vậy, đã thế trên mặt còn có dấu son mờ mờ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây