Cảnh Bảo Lỗi nhận lấy tài liệu xem lướt qua, sau đó là ném cho kế toán của công ty, vị tổng giám hắn nhiều lắm chỉ đủ trình độ để xem sổ sách thôi, chứ xử lý đống chuyện tài vụ rườm rà hắn không làm nổi, cũng không có kiên nhẫn mà làm.
Thế nhưng điều ấy không làm ảnh hưởng tới địa vị của Cảnh Bảo Lỗi trong công ty, Lão Mã là tổng giám đốc, Thôi Tiêu Thiên là tổng giám kỹ thuật, hắn là tổng giám tài vụ, thực ra chỉ xử lý mấy chuyện bể ngoài thôi, người thực sự thao túng phía sau, không mấy khi xuất hiện ở công ty.
Quay trở lại văn phòng của mình và Thôi Tiêu Thiên, nhìn vị trí trống không của tên gay kia, Cảnh Bảo Lỗi có chút khó chịu, cầm ngay điện thoại lên, trực tiếp bấm số, vừa nghe thấy bên kia nhấc máy, không cần biết ba bảy hai mốt đã rống lên:“ Bao giờ mới về?”
“ Đang bận lắm, đừng làm phiền, lợn rừng sắp tới rồi ... Chúng tôi mai phục đây này, chẳng may bị phát hiện, tôi tính xổ với cậu.” Thôi Tiêu Thiên thì thầm nói xong cúp máy luôn:
Hả, đang đi săn lợn rừng à? Cảnh Bảo Lỗi nổi cáu suýt đập luôn di động, cái tên đó chạy tới quê của Cừu Địch, chơi tới nghiện luôn rồi, đi tới cả tuần mà không về, nhiệm vụ ban đầu của tên đó chính là đi rước Cừu Địch về.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây