Đám người kia càng nghe mắt càng sáng, hai mảnh đất đó, dù sao có vẫn còn hơn không, còn làm sao để lấy được thì không thiếu cách, chó trông nhà bị đánh gãy răng rồi, chủ nhà cũng chạy rồi, bọn họ còn không xử lý được à?
La Thành Nhân nhắc nhở:“ Chuyện này phải nhanh lên một chút, đăng ký sử dụng đất không phải dưới tên Du Thế Thành, đăng ký công ty cũng bằng tên Đô Triêu Quân hết, trong chuyện này còn rất nhiều chuyện phức tạp. Phải rồi, còn có vài căn nhà nữa, tôi biết bốn nơi, sẽ cung cấp địa chỉ chi tiết cho mọi người, làm thế nào thì tôi không quan tâm ... Tiếp theo đây tôi còn có chuyện muốn nói với mọi người, ùm, bất kể nói thế nào thì tôi cũng không để cho mọi người phải thua lỗ ...”
Dần dần những người có mặt trong phòng ngồi thẳng lên, thái độ cũng dần trở nên khách khí hơn, quy tắc của thương trường là như thế, nếu như đã có lợi ích chung, bọn họ sẽ là đối tác. Chưa kể bây giờ còn có cả kẻ thù chung, quan hệ này không thể phá vỡ được.
La Thành Nhân dừng lại một chút, ánh mắt nhìn về phía Cừu Địch, có vẻ không muốn người ngoài nghe thấy chuyện này, hắn chỉ tay:“ Cậu đi ra ngoài đi.”
Bị đuổi đi một cách không khách khí, Cừu Địch rất khiêm nhường lùi ra ngoài, đây chính là kết quả mà y muốn, được coi là một nhân vật không đáng kể, vai trò của y coi như đã hết. Quả nhiên những người khác không hề bận tâm tới chuyện đi ở của y, chỉ đợi lắng nghe lời La Thành Nhân nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây