Khẩu khí đó bảo an nghe cũng ớn, sống trong đó toàn là người có tiền lẫn quyền, có ai tới đây không khúm núm vâng dạ.
Vậy mà kỳ, chưa tới năm phút đã có người đi dép lê chạy ra, mặc nguyên cả áo ngủ, vừa thấy Cừu Địch một cái là mừng rỡ vươn cả hai tay ra nắm thật chặt lắc liên hồi, bộ dạng đó chỉ thiếu điều quỳ xuống lạy ba lạy nữa thôi.
Bảo an biết khôn chủ động nói:“ Ông chủ La, thì ra là bạn của anh, chúng tôi xin lỗi.”
“ Đâu chỉ là bạn, mà là đại ân nhân trong đời tôi ... Tôi tìm anh suốt cả ngày hôm nay rồi, bây giờ người của tôi vẫn đang tìm anh.” La Thành Nhân nắm tay Cừu Địch rất chặt, kéo nhanh qua cửa:
Đêm khuya vắng người, vừa vặn là lúc nói chuyện, Cừu Địch chặn không cho hắn dông dài:“ Anh không cần cám ơn tôi, đó là nhờ nhãn quang độc đáo và phán đoán chính xác của anh thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây