Bốp! Bốp! Bốp!
Tiếng tát tai đánh gọn vang vọng trong đại sảnh ánh sáng tù mù, nơi này nhìn qua giống như một phòng tập thể dục vậy, bên cạnh một cái máy kéo tay, Đinh Nhị Lôi ngồi dựa vào đó thoi thóp, hai chân cọ vào đường đã lộ ra cả xương trắng ởn hết sức ghê rợn, đôi mắt nửa nhắm nửa mở lại bắt đầu hôn mê rồi.
Nơi sáng đèn, Du Thế Thành đúng cùng với ba tên vệ sĩ bảo vệ hắn, ngồi bên bàn là nữ kế toán, nãy giờ bận rộn xử lý tài khoản trên mạng. Màn hình đã rất nhiều lần hiển thị thông báo tài khoản bị đóng băng không thể thao tác, khiến Du Thế Thành càng thêm nôn nóng căm hận, gương mặt anh tuấn như biến dạng vì cảm xúc thiêu đốt bên trong. Hắn biết đại bộ phận những tài khoản trong nước không thoát khỏi sự điều tra của cảnh sát kinh tế trong nước, chẳng mấy chốc sẽ bị xới tung lên thôi.
Lão Độc vừa mới tát ngã một tên thủ hạ chạy thoát, nơi này cách biệt thự số 81 không xa, chỉ hai mươi mấy phút lộ trình thôi. Tát thêm một tên nữa, Lão Độc chửi bới:“ Một lũ ăn hại đái khai, sáu người đi bắt một người, bị bắt một nửa, tới xe công ty cũng bị giữ rồi ... Bọn mày ăn cứt để sống hay sao mà ngu hơn chó thế hả?”
“ Đại ca, thằng đó giảo hoạt lắm, y dám tấn công cảnh sát, bọn em nào dám.” Một thằng tiểu đệ phân bua:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây