Chậc chậc cô em này, nếu đã nói chuyện với Trang Uyển Ninh nhiều như vậy rồi thì đã biết y không phải biến thái, vậy thì chuyện kiểm chứng là không tồn tại, mới hôn một cái mà ý đồ moi nhiều thông tin từ y như vậy:“ Tôi chỉ là người bình thường, phàm gặp chuyện gì chỉ trông cậy vào được bản thân, cho nên vùng vẫy hết sức thôi ... Người tự nhận bất phàm à, khẳng định không có tôi trong danh sách đó.”
“ Thú vị.” Lang Nguyệt Tư tủm tỉm cười, cô nhận ra Cừu Địch đề phòng rồi, lui về thế thủ rồi, tuy nhiên cô từ đó xác định phán đoán của mình, ghé sát tai y, nói:“ Nhưng La Trường Hoan đã đi rồi, thẳng thắn mà nói, đó không phải là tên của hắn, tôi không biết tên thật của hắn là gì ... Tôi tìm anh không có ý gì khác, tôi còn chút lo lắng, làm sao để an toàn thoát thân khỏi chuyện này?”
“ Thành công một cách quá trôi chảy khiến hắn tự mãn quá, tiền ở đâu, nguy hiểm sẽ đuổi theo tới đó, tôi chỉ lấy chút tiền thù lao từ hắn, còn số tiền kia tôi không hề đụng vào. Cô không thấy, nếu như hắn mang số tiền đi theo, sẽ mang nguy hiểm tới cho kẻ phía sau hắn à, dù tôi không biết là ai.”
“ Anh chắc chắn là hắn lấy tiền trong đó chứ?”
“ Đương nhiên là chắc chắn, không có chúng tôi giúp hắn cầm chân Du Thế Thành, hắn không dám làm chuyện này.” Cừu Địch cười, nói thẳng ra chính bọn họ tạo điều kiện an toàn cho La Trường Hoan lấy tiền, có điều lấy hay không là ở hắn, chẳng thể trách ai:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây