Hai người kia nhìn nhau, bảo sao thời gian qua Cừu Địch ngày ngày chui vào cái hầm ngầm của Lão Phiêu chứ không về nhà, không đi đâu cả, té ra là sợ. Thôi Tiêu Thiên càng khẩn trương hơn:“ Vậy thì phải làm sao bây giờ, hay là chúng ta rút đi, bất kể là bao nhiêu tiền, mất cái mạng này không kiếm lại được đâu.”
“ Rút hay không thì kết quả cũng giống nhau mà thôi, bọn chúng đem nguồn tin công bố ra một cái thì chúng ta sẽ thành chuột qua đường ngay.” Cừu Địch biết La Trường Hoan quay về chính là tín hiệu, tuy không biết mục đích của hắn lớn tới đâu, nhưng riêng số tin tức mà hắn bỏ tiền ra mua được cũng đủ làm chuyện lớn rồi:
Lão Phiêu từ sợ chuyển sang giận, vỗ đùi mấy phát:“ Như cậu nói thì tiến lui đều là đường chết à?”
“ Cho nên đặt mình vào chỗ chết tìm đường sống, La Trường Hoan về chắc chắn sẽ dùng tới chúng ta, tôi đảm bảo đấy, hắn sẽ gọi điện thoại tới, chỉ cần chúng ta đủ kiên nhẫn. Chúng ta đã đầu tư lớn vào việc này, hắn cũng thế thôi, hắn không đủ thời gian tìm người khác đâu.” Cừu Địch nói tới đó kêu một tiếng, đổi mặt túi chườm đá, cái mặt này chắc sẽ sưng vài ngày:
Kiên nhân, kiên nhẫn, kiên nhẫn vài phút thôi mà Lão Phiêu đã không chịu nổi rồi, bò lên giường nằm, không biết là ngủ hay làm gì, cái mắt hắn nhỏ thế khó đoán lắm. Thôi Tiêu Thiên mở tủ lạnh lấy túi chườm khác đổi cho Cừu Địch, nói:“ Nếu như đối phương thực sự ra tay với La Thành Nhân thì chẳng phải là chúng ta sẽ bại lộ trước sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây