“ Hoặc là chúng ta đạt thành hiệp nghị, hoặc là đường ai nấy đi ... À nếu anh định tra tấn tôi để moi tin thì cứ thử đánh tôi thương tật xem tôi có hé răng nửa lời không? Hoặc là vu cho tôi cái tội danh nghiêm trọng nào đó ném vào đồn công an xem tôi có ra được hay không?” Cừu Địch nhìn thấu ý đồ đang nhen lên trong đầu La Thành Nhân, ánh mắt sắc lạnh của người trải qua sinh tử khiến hắn rùng mình:
Lâm vào thế kẹt rồi, không dám nảy ý đồ xấu với Cừu Địch nữa, nhưng bỏ ra 500 vạn sao, bằng vào vài lời nói đó à, La Thành Nhân non gan như vậy chẳng có cơ nghiệp hôm nay:“ Vậy cậu thấy tôi có trả tiền cho cậu không?”
“ Không.” Cừu Địch lắc đầu trả lời dứt khoát:
“ Đã biết tôi không trả mà còn dám đòi à?”
“ À, hiện giờ thì anh chưa chịu, nhưng rất nhanh anh sẽ chịu thôi, nhưng có khi tới lúc đó anh chẳng còn tiền mà trả tôi, tôi cũng chẳng cần nữa, người gặp xui xẻo là anh chứ đâu phải tôi, thiếu 500 vạn này tôi cũng chẳng chết được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây