Quay về nhà máy Thịnh Hoa, Cừu Địch bị áp giải tới phòng bảo an, bốn thanh niên to khỏe chia ra đứng bốn góc vây y vào giữa, đợi ông chủ xử lý. Bọn họ cũng đã bắt đầu kiểm tra camera giám sát, xác định Cừu Địch đúng là lợi dụng xe lấy hàng trà trộn vào nhà máy, không có ai khác đi cùng, tên bảo an hút thuốc bị cho vài cái tát.
Tên khốn kiếp này, vì y mà bọn họ khả năng cao mất thưởng rồi, không cho vài phát thật có lỗi với lương tâm.
Trong phòng tổng giám đốc, đội trưởng bảo an tuổi quá bốn mươi đem tình huống báo cáo lại, thư ký tra chứng minh thư của đối phương, chẳng có gì cả, chỉ là một người vùng ngoài kiếm ăn ở Bắc Kinh mà thôi. Có điều sắc mặt La Thành Nhân càng lúc càng âm u. Một người tự ý xông vào văn phòng tổng giám đốc, nói ra cũng chẳng phải chuyện gì to tát, nhưng thất chức thì chắc chắn là có, đội trưởng đội bảo an hơi run, cẩn thận hỏi:“ Tổng giám đốc La, anh thấy chuyện này nên xử lý riêng hay là báo cảnh sát?”
Loại chuyện này thường xử lý riêng, đưa lên đồn công an chăng nữa cũng chẳng xác định được tội gì, cách xử lý riêng trực tiếp nhất là đánh cho rơi răng để lần sau không dám mò tới nữa.
Gương mặt La Thành Nhân như vậy không phải vì tức giận với bảo an, mà chuyện khác, càng nghĩ càng thấy nhiều nghi vấn, càng thấy nguy cơ bốn bề. Công ty nà đúng là vấn đề trùng trùng, ít nhất bất kể chó mèo gì đó cũng dễ dàng vào được văn phòng tổng giám đốc, còn chưa phải là vấn đề hay sao? Huống hồ, y nói tới mình gặp xui xẻo lớn, vừa vặn đúng với tình trạng hiện nay công ty đang gặp phải, còn nhấn mạnh hai lần, xem ra không giống dọa dẫm để vòi tiền.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây