Cừu Địch vội vàng tới Mộc Tê Địa thì đã là buổi chiều rồi, cơm còn chưa kịp ăn, trong điện thoại giọng điệu Đới Lan Quân rất gấp gáp, cứ như một khắc sau mà không gặp được y thì cô sẽ chết vậy, trên đường đi còn gọi liền mấy cuộc điện thoại thúc giục, làm lòng y như có lửa đốt, không rõ xảy ra chuyện gì.
Khi vừa xuống xe một cái liền thấy Đới Lan Quân đang kiễng chân nhìn trái ngó phải, vừa thấy Cừu Địch, cô liền chạy nhanh tới, sau bức tường cao lớn canh gác nghiêm ngặt kia là đơn vị công tác của cô. Một dải này đường xá rất rộng rãi, giao thông thuận tiện, nhưng không tấp nập cho lắm, xe qua xe lại toàn là xe công.
Nghe nói trên lịch sử nơi này từng trồng rất nhiều cỏ mục túc vào thời Minh, chuyên môn cung cấp cho ngựa của hoàng đế, được cư dân nơi này gọi là Mục Túc Địa. Về sau do vấn đề phát âm, nhầm thành Mộc Tê Địa.
Đới Lan Quân giống như ăn trộm vậy, nắm lấy tay Cừu Địch vội vàng kéo tới góc tường che khuất bởi những cây cổ thụ tán lá rậm rạp.
Cừu Địch lúc này tâm trạng rất phức tạp, lo lắng hỏi:“ Có chuyện gì thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây