Đó là chuyện xảy ra từ lần trước rồi, chẳng có gì đáng nói, đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma thôi, hôm đó Cừu Địch vừa kiếm được khoản tiền lớn từ La Trường Hoan, chia luôn cho đám anh em, như mọi khi, đám Bao Tiểu Tam đi uống rượu, rồi đánh nhau bị cảnh sát tóm hết vào đồn. Mấy chuyện như vậy ở quán nhậu bình thường lắm, làm gì có đúng sai, nộp phạt trị an là xong, ai ngờ bên kia có chút lai lịch, nhất định muốn cho đám Bao Tiểu Tam một bài học, bất đắc dĩ Cừu Địch mới đi gọi cho Phí Minh.
Đang lúc dùng người, nếu không Cừu Địch mặc, giam thằng đó mười mấy ngày, đỡ tốn tiền.
Thế nên Cừu Địch cũng khịt mũi:“ Lần sau tôi gọi Kiều vậy, đỡ mang tiếng, anh đã hài lòng chưa?”
“ Thôi thôi, gọi Lão Phí là được rồi, con bé khó lắm mới quen được cuộc sống mới. , đừng kéo nó vào mấy chuyện thối nát đó.” Lão Đổng quả nhiên thỏa hiệp ngay:“ Thôi nói đi, tìm tôi có việc gì? Tôi đoán chừng không có chuyện gì hay đâu, không phải là chơi gái bị bắt thì đánh nhau bị bắt, không thì lừa gạt bị phát hiện, cậu không thể đợi khi phạm tội mới nhớ tới tổ chức được.”
Cừu Địch đến đây đâu phải tìm Lão Đổng, lắc đầu:“ Đời này tôi nhờ vả tới anh chứ không bao giờ nhờ tới anh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây