Cừu Địch hoàn toàn nhận thức được việc mình đang làm, nghiêm túc trả lời:“ Vấn đề đây cũng là đường phát tài của tôi, chỉ đành cắn răng mà tiến lên chứ sao.”
“ Chỉ vì phát tài thì chưa ổn đâu, tiền trên thế gian này nhiều lắm, kiếm không hết, nghề này thiếu tỉnh táo chỉ một lần là xong đấy.” Mã Thụ Thành có vẻ chưa chấp nhận lời giải thích của Cừu Địch hỏi lại lần nữa:“ Cậu không sợ rơi vào âm mưu à? Người ủy thác chắc chắn có ý đồ khác, nếu không thì không cách nào giải thích chuyện hắn bỏ số tiền lớn như thế đâu.”
Cừu Địch không phải là người nói đi nói lại, y luôn dứt khoát:“ Tôi biết bọn chúng có mưu đồ lớn, cho nên tôi mới tìm tới anh, chuyện này phải làm thật nhanh, nhanh tới sét đánh không kịp bưng tai. Bất kỳ âm mưu nào cũng cần thời gian để bố trí, dù làm việc xấu cũng phải có tiết tấu, chỉ cần chúng ta làm việc đủ nhanh hoặc quá muộn sẽ phá vỡ tiết tấu của bọn chúng ...”
“ Giống như hôm qua, tôi dùng một ngày để lấy tin tức, ngay buổi tối mang tin đến cho bọn họ, rõ ràng làm họ La kia không thích ứng được. Bất kể là bọn chúng muốn dùng cái đó làm gì, tôi nghĩ, bọn chúng không thể đồng bộ với chúng ta.”
Thời gian chênh lệch trong đó rất quan trọng, nếu như chuyện làm sau lưng và chuyện làm mặt ngoài không thể thao túng ăn khớp, người chịu thua thiệt chỉ có thể là bên ủy thác. Có thời gian chênh lệch này cũng rất quan trọng, bọn họ xong việc, lấy tiền một cái là chạy ngay, lánh nạn một thời gian ở đâu đó, để hai bên kia quyết đấu với nhau, khi đối phương bị hạ rồi, bọn họ mới quay về, không lo bị báo thù hoặc không lo làm ma thế mạng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây