Cùng lúc đó Cừu Địch đang ở đầu bên kia của thành phố, cùng với Thôi Tiêu Thiên mặc áo bành tô, mũ lưới trai kéo thếp che mặt, yên tĩnh đợi bên ngoài trại giam, bọn họ đợi đã hai tiếng rồi.
“ Sao vẫn còn chưa thả người?” Thôi Tiêu Thiên đã mất kiên nhẫn, liên tục đứng lên ngồi xuống:
“ Cơ quan nhà nước làm việc hiệu suất thế đấy, quen rồi là được.”
“ Nói như thể anh quen với nơi này lắm đấy.”
“ Nói đúng rồi đấy, loại địa phương thế này tôi tới thăm rất nhiều lần rồi, không quen làm sao được?” Cừu Địch nhìn Thôi Tiêu Thiên, y luôn cho rằng, hắn và Mã Thụ Thành đã từng cùng nhau kiếm ăn, thế nào cũng phải có chút tình cảm chứ:“ Vì sao các anh không tới thăm anh ta? Hình như tôi nghe Yêu Cơ nói năm xưa Mã Thụ Thành đối xử với các anh không tệ, đúng không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây