Hai người Cừu Địch, Đường Anh sóng vai đi vào cửa hiệu, quán mỳ này không bán đồ ăn sáng, tới gần trưa mới mở cửa, cho nên hiện không có mấy khách, nhưng không có nghĩa là không vất vả đâu, bà chủ cũng đang trong bếp cùng đầu bếp bận rộn không ngừng kia kìa. Cừu Địch thò đầu vào cửa gọi món, giọng điệu hống hách:“ Này bà chủ Doãn, tôi tìm chị có chuyện đây.”
Mày kiếm mặt đen, dáng người cao lớn, bộ dạng hung dữ, đột nhiên xuất hiện một người như thế, Doãn Tuyết Phi không dám tùy tiện quát tháo như mọi khi, cẩn thận hỏi:“ Anh là ai?”
“ Chuyện riêng, làm ầm ĩ lên để người khác biết không hay ho gì đâu, chúng ta đi nơi khác nói chuyện.” Cừu Địch không phải trưng cầu ý kiến mà là ra lệnh:
Tò mò cùng với uy hiếp không rõ ràng, lại nhìn sang Đường Anh ăn mặc chỉnh chu, xinh đẹp hơn người, vậy mà theo sau chàng trai kia, thái độ như thư ký với ông chủ, xem ra thân phận không nhỏ. Doãn Tuyết Phi càng thêm dè dặt, dẫn Cừu Địch và Đường Anh lên lầu, tầng hai không có một người nào, cô chọn một phòng bao ở góc ngồi xuống, ngờ vực hỏi:“ Bình thường không ai tìm tới tôi cả, không phải là phía Tôn Chí Quân phái hai người tới đấy chứ!”
“ Đúng!” Cừu Địch lớn tiếng đáp làm Doãn Tuyết Phi sững người, vừa mới định nổi khùng thì y cướp lời:“ Nhưng cũng không phải.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây