Ưu điểm duy nhất của cái quán mỳ này chính là ... mỳ thực sự rất ngon, sợi mỳ to bản dai nhai sùn sụt, sốt đậu tương ngọt đậm, bát mỳ to, muc rất đầy, hai người ăn ngon lành. Bao Tiểu Tam ăn rất nhanh, mãi thấy Đinh Nhị Lôi ăn mỳ mà không ăn dưa góp, thúc giục hắn ăn nhanh lên còn về, vừa nói vừa gắp miếng dưa chuột cho vào mồm.
Đinh Nhị Lôi nhìn Bao Tiểu Tam nhai dưa chuột rau ráu, tư duy vặn vẹo, đẩy đĩa dưa chuột của mình sang, bảo Bao Tiểu Tam ăn nhiều vào.
Ăn thêm được một lúc, có lẽ bị lương tâm khiển trách, không đành lòng nói: “ Tam Nhi, tôi nhớ tới câu mà cậu nói khi nãy ... Số dưa chuột này liệu bà béo kia có dùng qua rồi không?”
Ặc ặc ặc ... Bao Tiểu Tam bị dưa chuột mắc vào khí quản rồi, mắt muốn lồi cả ra, ho một tràng mời phụ ra được miếng dưa chuột, vẻ mặt căm hận tới tột cùng tuyên bố:“ Nhị Bì, từ nay trở đi, tôi và anh tình nghĩa chấm dứt.”
“ Cậu xem cậu nói kia, tôi chỉ nói thế thôi, biết đâu không phải thì sao ... Thôi cậu ăn đi.” Nhị Bì u oán nói, rõ ràng là sinh ám ảnh tâm lý với dưa chuột rồi:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây