Bao Tiểu Tam nghe lắng nghe rất chăm chú, càng nghĩ lại càng thấy có lý, giơ ngón cái lên:“ Anh Bì, thế nên tôi mới bội phục anh, anh đúng là hiểu nhiều đạo lý thật đấy.”
Đinh Nhị Lôi thản nhiên tiếp nhận sự thán phục chân thành từ Bao Tiểu Tam, dù tên này có hơi ngốc, bất kể thiên tài gì cũng cần người xem, cần người đi theo, cần có người ca ngợi mà. Hắn khoác vai Bao Tiểu Tam nói đầy thâm tình:“ Trên đời này hiếm có người hiểu được, đồng cảm với tôi ... Tam Nhi, cậu nghe tôi nói, mấy thằng kia cũng chỉ làm bừa thôi, không đáng tin đâu, có kiếm được vài đồng thì sớm muộn cũng hỏng thôi.”
“ Ấy ấy, anh Bì, chuyện này thì anh không biết rồi, Cừu Địch là đứa tốt lắm, không quen được nó thì bây giờ tôi vẫn còn ăn bữa nay lo bữa mai, làm gì có rủng rỉnh tiền thế này ... Tôi không khoác lác với anh, chúng tôi từng nhận mấy đơn lớn, cái cao nhất lên tới 300 vạn, những lúc một tháng kiếm luôn mấy chục vạn đấy. Tôi về tới quê ấy à, người tới mai mối chen đổ cả cửa ấy chứ ... Nói anh không tin.” Bao Tiểu Tam vẫy tay Đinh Nhị Lôi tới gần, lôi kéo người anh em tâm chí còn dao động này:“ Cừu Địch nó có mối quan hệ ở bên An ninh quốc gia đấy, hơi bị cứng nhé.”
“ Tôi thích cậu, nhưng có điểm này tôi không thích, cậu cứ mơ tưởng, không thực tế gì cả.” Đinh Nhị Lôi không tin răn dạy:
Bao Tiểu Tam kêu oan:“ Á, oan tôi quá, thật mà, chúng tôi quen biết với bên An ninh quốc gia đấy ... chuyện uống ba chai rượu trắng một đêm ngủ bốn em mới là nói dối, anh tin chuyện đấy mà không tin chuyện này là sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây