Buổi sáng mùa thu, trời đã hơi se se lạnh, ngay cả những cô gái yêu cái đẹp cũng phải cất đi những chiếc váy ngắn, mặc thêm quần dài ấm áp, vậy mà sao Cừu Địch lại thấy má mình nong nóng.
“ Nghỉ hơi lâu nên trạng thái của họ có chút lỏng lẻo, chẳng phải thế nên mới cần mời chuyên gia trong nghề như anh tới chỉ đường hay sao?” Cừu Địch cười chữa ngượng, nói đỡ mấy thằng khốn kiếp một câu, lại sợ đối phương còn để bụng chuyện cũ, giải thích:“ Anh đừng lo, tôi nói lời giữ lời, chỉ cần hết thời hạn giao ước, chúng tôi sẽ trả lại đồ cho anh.”
“ Chẳng sao cả, cái thứ đó phải một nhà mày có trình độ mới mở ra được, nếu anh mà có tiền trả cái giá lớn như vậy thì khỏi cần kiếm tiền trong nghề này nữa.” Thôi Tiêu Thiên tỏ ra rất bình tĩnh, mặc chiếc áo da, tóc cột đuôi ngựa, đeo kính thời trang, ngồi một chỗ mà thu hút ánh mắt không ít cô gái:
“ Vậy sao?” Cừu Địch cười, nếu tên này đã suy nghĩ như thế, tức là hắn không sợ uy hiếp, thế thì người ta chịu tham gia có ý đồ rồi:
“ Tuy nói thế nhưng đồ thì tôi vẫn phải lấy lại, nếu không nó vẫn là tâm bệnh, phải không?” Thôi Tiêu Thiên hơi quay đầu sang nói, cũng không tỏ ra có thái độ thù địch với Cừu Địch, còn giải thích:“ Tôi đi thăm Mã Thụ Thành rồi, đã biết lai lịch của các anh. Yêu Cơ cũng nói với tôi, có thể tin được các anh, có thể tin được các anh, nếu đúng như lời các cô ấy nói, thêm một con đường kiếm tiền cũng không tệ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây