Người của Mã Thụ Thanh hẳn có vài nhân vật lợi hại, song Đường Anh không đánh giá cao khả năng thu phục họ:“ Cây đổ đàn khỉ tan, tôi thấy khả năng này không lớn, hơn nữa tôi còn nghe giám đốc Tạ từng nói về người này, bối cảnh dính líu tới xã hội đen, phương thức làm việc cũng rất thô bạo tùy tiện. Người như vậy thì người dưới là loại gì khỏi nói cũng biết, nên trừ bản thân anh ta, người khác chưa chắc đã tiếp cận được.”
“ Ha ha ha, chị nói đúng rồi đấy.” Cừu Địch tất nhiên sẽ không dại gì tùy tiện đi lộ bài của mình, dù đó có là Đường Anh, đổi chủ đề:“ Chị tìm tôi có việc gì thế, đừng nói là nhớ tôi nhé, nến nhớ thật thì chị cứ tiến tới đi, mấy lần hẹn chị vào buổi tối, chị không cho tôi lên nhà chị.”
“ Thôi đi, có lần nào không phải là cậu uống say rồi mới nhớ tới tôi, tôi dám để cậu lên nhà à?” Đường Anh tức giận, ở dưới bàn khẽ đá chân Cừu Địch một cái, tên này đáng ghét, bình thường khó gặp, uống say lại nhớ tới cô, nhất định trong đầu không có gì tốt đẹp hết:
Cừu Địch cười nhìn thân hình nóng bóng của Đường Anh, có lẽ do vậy lắm:“ Uống say mới có gan chứ, chị biết tôi đơn thuần mà.”
“ Biến sang một bên đi, càng ngày càng không đứng đắn.” Đường Anh gắt, không biết từ khi nào Cừu Địch đã bắt đầu tùy tiện đem chuyện nam nữ ra nói đùa, nhưng thực tế thì trái ngược, miệng thì ba hoa, khoảng cách giữa hai người khác lúc càng xa. Cô mở túi xách của mình ra, lấy một bản danh sách đưa cho Cừu Địch:“ Đây là danh sách ủy thác mà công ty tiếp nhận tháng này, cậu xem xem có cái nào hứng thú không ... Phải rồi, khi nào thì các cậu có thể bắt đầu đây? Chỉ điều tra thôi mà, sao phải chuẩn bị thời gian dài như thế? Cậu có biết Thiên Kiều làm việc thế nào không? Cô bé ấy làm một mình, mỗi tháng nhận liền mấy đơn, ít ra cũng phải kiếm một hai vạn, làm không hết việc.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây