Thôi Tiêu Thiên bị đẩy xuống xe một cái, Nhị Bì ngồi ở hàng ghế sau cười không khép miệng lại được, tiếng cười vừa thô bỉ vừa gian xảo, nghe như tiếng kêu đắc ý của con chuột ở trong chum gạo vậy.
Cừu Địch quay đầu lại:“ Nhị Bì, có cần phải vui tới mức đó không?”
“ Không vui sao được, tôi vui tới nở hoa rồi ấy chứ. Ha ha ha, ôm vài cái, hôn lên má vài cái là lấy được đồ của người ta đi rồi, lại còn là nam hôn nam, tôi sống lâu như vậy mới thấy biện pháp sáng tạo như thế, ha ha ha. Tam Nhi, cậu làm lưu manh đã tới trình độ ăn sạch cả nam lẫn nữ rồi đấy.”
Đinh Nhị Lôi vẫn tiếp tục cười như thằng khùng, tựa hồ loại hành vi này rất hợp với tính cách của hắn. Bao Tiểu Tam cũng là loại tính cách tưng tửng nốt, bắt đầu ba hoa bốc phét, kể mình năm năm xưa nam hạ cướp xe, bắc thượng cướp sắc, muốn trị ai chẳng qua chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Hai người đó càng nói càng hợp khẩu vị, hẹn nhau đi ăn khuya, ăn khuya xong lại muốn đi vui vẻ, Cừu Địch thoái thác phải đi gặp đại biểu công ty thương vụ, nửa đường xuống xe, ba tên còn lại đuổi y đi gấp, hí hửng kết bạn đi chơi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây