Câu nói đùa này không đáng cười chút nào, Tạ Kỷ Phong đặt thông báo xuống, trịnh trọng nói:“ Cậu có chắc là cậu đã suy xét chu toàn rồi chứ, muốn vào được An ninh quốc gia không dễ dàng gì, lương có thể ít một chút, nhưng chế độ ưu đãi thì rất lớn, bảo hiểm trọn vẹn, dưỡng lão tới già, khi chết cũng được lo ma chay ... Người trẻ tuổi, đừng làm việc để bản thân phải hối hận.”
“ Trước nay tôi đã làm rất nhiều việc khiến bản thân phải hối hận rồi, nhưng lần này chắc chắn không phải.” Cừu Địch nói chắc nịch:
“Lúc vừa tốt nghiệp ra trường, thực ra tôi rất cao thượng, tôi nghĩ mình sống không trộm không cắp không nói dối, làm việc chăm chỉ, không quan hệ nam nữ bừa bãi, khi đó tôi lấy lời dạy của cô giáo ra hạn chế bản thân, muốn làm công dân tốt, sống hữu ích.”
“ Đáng tiếc trong cuộc đời này, người thành thật sẽ bị lừa, người tử tế bị coi là thằng ngốc, người chăm chỉ cần cù bị coi thiếu đầu óc, tôi va vấp không ít, khôn ra không ít. Vứt bỏ gần hết thứ được học trong sách vở, cuộc sống quả nhiên dễ dàng hơn. Có điều kiếm được tiền rồi, tôi lại đánh mất mục đích sống của mình, không biết mình nên theo đuổi cái gì?”
“ Khi làm giao hàng, tôi muốn tích góp tiền để mở đại lý làm ông chủ, góp gần đủ số tiền, tôi lại thấy công việc đó vô nghĩa. Sau đó gặp được anh, thành tên gián điệp thương nghiệp, làm hai vụ, tuy kiếm được rất nhiều, nhưng tôi đã nhìn ra nguy hiểm trong cái nghề này, tôi lại từ bỏ. Dùng chút kiến thức gián điệp thương nghiệp đi làm ăn, muốn làm ông chủ, kết quả gặp Lão Đổng, anh ta gọi ông chủ khách sạn lớn tới, giáo huấn như nô tài, lúc đó tôi nghĩ, dù mình có thành ông chủ lớn như người ta, ở thủ đô này chẳng là gì, mất đi mục đích, tôi lại theo Lão Đổng lên đường.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây