“ Không có TV đã đành, còn không có bất kỳ sách vở gì để xem, không cho cả đi tắm ...” Trang Uyển Ninh càng nói càng giận, thiếu chút nữa kích động muốn quay về phòng tự nhốt mình thị uy, giả như không phải cô sợ người ta nhốt thật thì đã làm vậy rồi, mắng hai nữ cảnh sát đang trố mắt nhìn mình:“ Tôi muốn đi gặp lãnh đạo của các cô, tôi bảo lưu quyền khởi tố các cô.”
“ Đi thôi, lãnh đạo đang đợi cô ở bên ngoài.” Đô Hàn Mai khách khí nói:
“ Cô cứ kiện đi, chuyện liên quan tới an ninh quốc gia, chẳng tòa án nào dám tiếp nhận cô khởi tố đâu.” Đới Lan Quân khiêu khích:
“ Cô dọa ai hả?” Trang Uyển Ninh nhìn chằm chằm Đới Lan Quân:“ Tôi nhớ mặt cô rồi, chính là cô còng tay tôi đi, thái độ cô không tốt, tôi có thù oán gì với cô à ... Tôi không tin đám an ninh quốc gia các cô có thể một tay che trời, có tin tôi đem chuyện này phơi bày lên trên mạng không? Bắt nạt dân đen thấp cổ bé họng à?”
“ À, cô thích mang chuyện này lên mạng thì tùy, có điều tôi chân thành khuyên cô nên đợi thêm vài ngày nữa hẵng đưa lên mạng, vì chúng tôi đang hoàn tất thủ tục, bạn trai cô Mã Bác sẽ nhanh chóng bị khởi tố với tội danh làm gián điệp, phản quốc. Cô đừng ngạc nhiên, chúng tôi có chứng cứ xác đáng, anh ta cũng nhận tội rồi.” Đới Lan Quân ngọt nhạt nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây