Khi kết quả cuối cùng đã có, cục trưởng Trần kích động vỗ bàn đứng dậy quát một tiếng “giỏi” , giây phút đó toàn thể tổ hành động yên tĩnh, chẳng hề vui mừng vì đại án được phá. Có lẽ không ai muốn thấy tên nghi phạm nắm giữ chứng cứ bán nước thông đồng với kẻ địch lại nằm co quắp khóc lóc như con sâu đáng thương, phải là kẻ khiến người ta nhìn vào là căm hận mới đúng.
Hắn chẳng phải là một tên gián điệp, có lẽ hắn thực sự muốn vãn hồi, chỉ có điều tất cả chỉ uổng công mà thôi.
Cục trưởng Trần dẫn đội, đoàn người vội vã xuống lầu, đứng phía trước cổng chính cục bảo mật, khi chiếc xe trở nghi phạm tiến vào thành phố liền có xe cảnh sát tới, hoặc dẫn đường, hoặc theo đuôi, làm chiếc xe van trông hơi cũ nát đó dần dần có thêm một cái đuôi dài.
Gần rồi, gần rồi, hai bên đường toàn là xe cảnh sát, con đường chính giữa chỉ có một chiếc xe đi, cuối con đường đó là đoàn người nghênh đón.
Gần rồi, gần rồi, con đường của Mã Bác đã tới hồi kết, hắn rốt cuộc đã được chứng kiến cảnh biển xe cảnh sát hú còi vang dội, bao vây trùng điệp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây