“Chị tao ngay từ khi sinh ra đã được cho ăn thừa tự chú tao, trước giờ không có giấy tờ gì liên quan tới nhà tao cả. Tới tận khi tao chuẩn bị vào đảng phải tự khai báo quan hệ xã hội, mang thái độ chịu trách nhiệm với tổ chức, tao mới viết một bản lý lịch xã hội có nhắc tới chị ấy. Cái tên Cừu Phượng do cha mẹ tao đặt chỉ là dùng gọi ở nhà, chẳng có trong bất kỳ giấy tờ nào. Trang Uyển Ninh là người giới thiệu tao vào Đảng, cho nên chỉ có cô ấy biết rõ ràng chuyện này.”
“Trừ cái bản lý lịch tao viết đó ra, chỗ khác không hề có tên của chị tao, tao không hoài nghi kẻ chỉ huy tao chính là Trang Uyển Ninh và mày thì tao còn nghi ai được nữa? Mày không cần phải nghi ngờ tao, bây giờ cho mày vào mạng tra thông tin đấy, bất kể mày tra ở đâu cũng chỉ thấy gia đình tao có ba người thôi, không có chị tao, không tin mày tra xem.”
Mã Bác thở dài, hắn biết lời này không phải là nói dối, vì thông tin về Cừu Địch là do hắn lấy từ Trang Uyển Ninh.” Sai lầm của mày là vì mày lợi dụng Trang Uyển Ninh, tao quá hiểu cô ấy, có ấy có chút thanh cao, có một chút ham hư vinh, lại quá nhiệt tình với người khác ...”
Cừu Địch thở dài, giọng ôn nhu:
“Cô cái ngốc nghếch đó không ngờ đem hết chuyện gia đình của tao ra nói với mày, cô ấy nói với mày nhà tao khó khăn lắm chứ gì, cô ấy muốn mày kiếm cho tao một công việc nữa ... Buồn cười quá phải không? Mày chắc không ngờ cô ngốc ấy có ý tốt làm hỏng việc, nhưng từ chuyện xấu lại thành chuyện tốt. Cô ấy không kể cho mày về chị tao thì mày chẳng nhắc tới để uy hiếp tao, thì làm sao tao nghi mày?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây