Tố chất tâm lý của tên Mã Bác này phải nói rất được, không phải loại công tử bột được cha mẹ chiều chuộng chăm chút sinh yếu đuôi, mà loại tâm cơ che giấu rất sâu. Nhưng tới lúc này rồi hắn dựa vào cái gì chứ? Cừu Địch hoài nghi, nhìn sang Quản Thiên Kiều, có vẻ cô nàng gặp khó rồi, đang cắn ngón tay, đây là động tác mà Cừu Địch chưa từng thấy.
Có thứ trong hai chiếc máy laptop kia gây khó khăn cho Quản Thiên Kiều.
“ Cần gì phải dụ cậu, chúng tôi biết nhiều lắm rồi, chỉ còn thiếu chút chứng cứ nữa mà thôi, chuyện đấy cũng chẳng khó khăn gì ... Cậu có vẻ cũng khá đấy, thế nhưng cậu chưa được đào tạo chống tra tấn, cậu không tưởng tượng được như điều phải đối diện đâu, cậu sẽ khai, đầu óc cậu sẽ bị vắt kiệt từng chút một ...” Đổng Thuần Khiết không dọa, chờ đợi đám phản bội này là vận mệnh bi thảm hơn cả cái chết, ngay khi chúng khai ra hết rồi, chúng vẫn bị khai thác tới không thể khai thác thêm gì nữa mới thôi:
Thế nhưng lúc ấy cũng có thể là muộn rồi, ai mà biết ngoài kia có còn tên đồng phạm nào nữa của hắn không, chẳng may thấy tên Mã Bác này không tới như đã hẹn, chúng hủy mất chứng cứ nào đó đi thì sao? Cho nên người tuy bắt được rồi, nhưng chưa phải là lúc ăn mừng, ngược lại vẫn phải tranh thủ từng giây từng phút.
Nên nhớ, tới bây giờ bọn họ vẫn chưa tìm ra thứ Điền Thượng Đại Tường giấu ở Trường An, cái nhà kho kia chỉ là giả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây