Dưới thang máy bay, Đổng Thuần Khiết đội mũ đánh golf lái xe điện, mặc quần lửng áo phông mát mẻ, lái chiếc xe điện, cười tươi như hoa nở. Hai đặc vụ tiếp nhận đồ từ Quản Thiên Kiều giao cho hắn, Đổng Thuần Khiết nhìn vé máy bay trêu:“ Tôi nhớ cậu tên là Mã Bác cơ mà nhỉ, sao lại đổi thành Châu Nhuận Thiên rồi, xem ra cậu không chỉ có một thân phận đâu nhỉ, nào nào, chúng ta tìm một chỗ nói chuyện, xem cậu còn bao nhiêu thân phận nữa nhé.”
Mã Bác lúc này mặt xám ngoét rồi, hai tay hắn đã bị còng, nhưng có vẻ vẫn chưa cam lòng chấp nhận hiện thực, đầu cứ quay lại nhìn cửa máy bay đã đóng lại, chớp mắt từ thiên đường rớt xuống địa ngục, đổi lại là ai cũng không đối diện được.
“ Đưa hắn lên xe.” Lão Đổng quát một tiếng, sau đó quay sang Quản Thiên Kiều thì mặt thay đổi nhanh như chớp, vẫy gọi:“ Kiều, lên xe nhanh không nắng!”
Chiếc xe điện đó chỉ có hai hàng ghế, phía sau áp giải Mã Bác, phía trước Đổng Thuần Khiết và Quản Thiên Kiều ngồi mất rồi, Bao Tiểu Tam đứng trên đường băng nóng chảy mỡ rống lên:“
Này, thế chúng tôi thì làm sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây