“ Thứ gì thế?” Đới Lan Quân mở ra xem, vừa nhìn một cái liền kinh ngạc, vì cô nhận ra ngay tức thì, đây là ổ cứng chuyên dụng nội bộ, loại gài sẵn lệnh tự hủy. Vậy thì thứ ngày nghiêm trọng rồi, cô ngay cho Vương Trác, hỏi tiếp:“ Nghi phạm các anh đưa tới là ai? Phạm tội gì?”
“ Là nữ ạ, chuyện khác thì chúng tôi không biết, chỉ biết đưa cô ta tới đây.” Ngô Cương cẩn thận đáp, hắn và phía Đổng Thuần Khiết đã thỏa thuận rồi, việc họ tự ý hành động sẽ không nhắc tới, chỉ mơ hồ cho qua nguyên nhân hai bên gặp nhau, tuy câu chuyện có sơ hở, nhưng không phải trọng điểm, sẽ không ai truy cứu kỹ làm gì:
Đới Lan Quân quả nhiên không truy hỏi ai bảo hắn đưa người tới, hỏi thì đối phương chẳng biết, người của tổ chức, đã không muốn ra mặt thì phải có lý do, thoáng suy nghĩ rồi hất đầu ra lệnh:“ Đưa người đi.”
Hai cảnh vệ cảnh gác cục bảo mật lên xe, giải nữ nghi phạm bị chùm đầu liên tục kêu ư ư xuống xe, mang tới nơi giam giữ. Ngô Cương ngập ngừng không biết nói tiếp thế nào:“ Còn chuyện nữa ạ.”
“ Anh cứ nói.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây