“ Này, đừng nghĩ linh tinh nhé, chuyện này coi như bù đắp lại mối tình đầu không trọn vẹn của chúng ta đi.” Trang Uyển Ninh cũng nắm tay chặt hơn, cô có bạn trai rồi, chỉ có thể tới đây thôi, cổng trường đã trong tầm mắt, tiếc nuối nói:“ Rốt cuộc anh sẽ đi đâu, sau này còn tới Trường An không?”
“ Anh cũng muốn tới lắm, nhưng anh sợ bạn trai em để ý.” Cừu Địch gãi đầu khó xử:
“ Bạn học nam của em nhiều lắm, anh ấy để ý được hết sao ... Ừm, Cừu Địch, em muốn nói với anh chuyện này.” Tới bóng cây khuất ánh đèn, Trang Uyển Ninh giữ y lại, nghiêm túc đối diện với Cừu Địch:
Tim Cừu Địch giật đánh thót, bản năng muốn né tránh đề tài này:“ Chuyện gì thế, nếu em hồi tâm chuyển ý thì nói với anh lúc nào cũng được, anh không ngại em có bao nhiêu tình sử đâu.”
“ Phì, anh nghĩ cái gì thế hả?” Trang Uyển Ninh rút tay về, tức giận đấm Cừu Địch một cái lên ngực, có điều đấm xong lại không thu tay về, mà biến thành giúp y chỉnh lại cổ áo, động tác hết sức ôn nhu, tiến thêm một bước tới gần hơn:“ Cừu Địch, hay là anh đừng chạy nữa, tới đồn công an tự thú trước khi quá muộn đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây