“ Xem ra kẻ ác cũng sợ kẻ ác.” Từ Phái Hồng thở phào, bây giờ nghĩ lại một tháng qua của mình vẫn còn nhẹ nhàng chán, Cừu Địch đến ngay cả đám người này mà cũng dám tống tiền, làm bà thấy tâm lý cân bằng hơn nhiều:
“ Thế này là sao vậy? Tên này có phải xuất thân lừa đảo không, rơi vào tình cảnh như thế mà cũng có thể moi được tiền người ta à?” Vương Trác hoang mang nhìn chuyên gia tâm lý Đô Hàn Mai:“ Cô nói tình huống này thế nào?”
Đô Hàn Mai có vẻ cũng choáng lắm, lẩm bẩm:“ Điều này phản ánh bản thân cậu ta, hoặc là chuyện cậu ta đang làm với đối phương mà nói là vô cùng quan trọng ... Vì sao quan trọng thì tôi không nói được. Còn về trạng thái tâm lý của cậu ta, tôi còn chưa tiếp xúc lần nào, khó mà nắm bắt, nhưng tôi thấy anh Phí nói đúng đấy, cậu ta đang ở trong trạng thái quá khích, sẽ bất lợi cho hành động.”
“ Hiện có người bám theo cậu ấy chứ? Cậu ấy cứ thế này sẽ làm hại bản thân, không ổn đâu.” Phí Minh hỏi Từ Phái Hồng, hắn là người quanh năm ở thực địa, biết tầm quan trọng của cái đầu lạnh, nội tuyến rõ ràng không có:
“ Chúng tôi không tổ chức người bám theo cậu ấy.” Từ Phái Hồng trả lời, đây là yêu cầu của Đới Lan Quân, cô cho rằng việc này gây nguy hiểm cho Cừu Địch nhiều hơn là bảo vệ, tốt nhất là chỉ theo dõi từ xa:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây