Cục an ninh quốc gia vốn được bảo mật nghiêm ngặt, bầu không khí thường ngày rất trầm lắng, bỗng dưng hôm nay lại có chút khẩn trương, lại còn tuyên bố lệnh cấm khẩu nội bộ. Mệnh lệnh như vậy là dùng phương thức uyển chuyển để biểu đạt, toàn thể nhân viên phải báo cáo một cách chi tiết tất cả tiếp xúc của mình ngoài tám tiếng, bao gồm cả thân thích vợ chồng con cái. Phàm có tình huống như thế xuất hiện, ai cũng rõ, ẩn ý là nói với anh, toàn bộ công tác trong thời gian sắp tới không được thảo luận, khả năng bị kiểm chứng bất kỳ lúc nào.
Càng là nơi được bảo mật, cuộc sống riêng tư càng phải công khai, đó cũng là một loại dâng hiến.
Vậy là sắp có chuyện rồi, trước tiên là toàn bộ các phòng ban trong cục mở cuộc họp nhấn mạnh tư tưởng, tiếp theo đó trinh sát viên thực địa phong tỏa, tập trung học tập nguyên tắc bảo mật. Những trinh sát viên thời gian qua hoạt động bên ngoài cũng bị cục trưởng gọi đi nói chuyện, mà nơi nói chuyện là khu vực bảo mật.
Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Ai cũng tò mò, vì tình huống này rất hiếm thấy. Nhưng kỷ luật là không hỏi, không bàn luận, cả đương sự cũng không biết chuyện gì, tất cả răm rắp chấp hành.
Lúc này ngồi trước mặt Từ Phái Hồng là một trinh sát viên, tuổi không nhiều, chừng hai sáu hai bẩy, khẩn trương mà thiếu tự nhiên báo cáo với lãnh đạo hành trình mấy ngày qua. Sắc mặt hắn tái nhợt, khả năng là mục tiêu mất liên lạc, trách nhiệm trực tiếp sẽ chụp lên đầu hắn, vì khẩn trương quá độ, hắn nói chuyện cũng run, câu dùng nhiều nhất là: Tôi thực sự không ngờ tới, tôi có lỗi với tổ chức ...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây