Chỗ ghế ngồi giữa của chiếc xe việt dã, hai thùng xăng đang chảy róc rách, xăng tràn lênh láng, Vương Hải Phong chưa kịp có hành động gì thì trong tầm mắt xuất hiện ánh lửa, thứ gì đó bốc cháy vẽ ra một đường cong ưu mỹ bay tới. Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, hắn chĩa súng bắn đoàng đoàng, trúng ngay vật bốc cháy, vật đó nổ tung, từ một ngọn lửa thành vô số đốm lửa rơi xuống, hắn cúi đầu, xăng đang chảy từ trên xe xuống ...
Uỳnh! ... Ngọn lửa rực rỡ chốc lát bùng lên rất nhanh, thoáng cái đã bao phủ hai chân Vương Hải Phong, hắn la hét, hắn nhảy lên, hắn đập liên hồi, lăn lộn trên mặt đất.
Uỳnh! ... Lại một tiếng nổ nữa, khói bốc mù mịt, khu vực không rộng biến thành biển lửa.
Lão Thu chỉ suýt soát thoát được vụ nổ đó, quay đầu thấy Lam Kiêu Chiến và ông chủ đã bỏ chạy, hắn cũng không còn ý chí chiến đấu nữa, bỏ mặc Vương Hải Phong, kinh hoàng chạy về phía chiếc xe Hồng Quang.
Vương Hải Phong lăn lộn mấy vòng, rốt cuộc cũng dập tắt được lửa trên người, hắn nằm vật ra trên mặt cát thở dốc, cảm giác như vừa cõi chết trở về, vừa thở phào trút được gánh nặng. Đang định đứng dậy thì chợt nghe thấy tiếng loạt xoạt từ bụi cây sau lưng, hắn quay ngoắt đầu lại ...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây