Bọn họ dừng lại ở bên hồ nước, chụp ảnh, thu thập mẫu vật, tới khi xong xuôi, xác định tuyến đường tiếp tục hành trình thì đã là ba tiếng sau rồi. Nhưng khi lên đường thì Đới Lan Quân lại không thấy Cừu Địch đâu, cô đi nhanh tới chỗ Cừu Địch nằm trước đó lớn tiếng gọi mấy lần mà không thấy trả lời. Đợi tới khi cô chạy đến chỗ bọn họ phát hiện ra dấu vết thì Cừu Địch cũng giống Lão Thu, đang đào bới cái hố chôn than, tay còn cầm một miếng than củi, đưa lên mũi hít hít.
“ A, anh vẫn quan tâm tới chuyện này à??” Đới Lan Quân đi tới bên Cừu Địch ngồi xuống, hai tay ôm gối, gác cằm lên đầu cánh tay, nhìn Cừu Địch hỏi:“ Có thấy gì đặc biệt không?”
Cừu Địch sực tỉnh, ngẩng đầu lên thấy đôi giày thể thao màu trắng, hai chân gập lại, chiếc quần jean căng ra, đằng sau đôi chân thẳng tắp là nửa cung tròn tuyệt mỹ như vẽ bằng compa. Chẳng biết y đang suy nghĩ cái gì, còn cho miếng than lên mồm ngậm, tay lấy bật lửa ra châm, châm mấy lần không cháy, mắt trố ra.
Đới Lan Quân bị hành động khùng khùng của Cừu Địch làm cười không ngớt:“ Anh bị làm sao thế hả?”
“ À, ngậm nhầm ấy mà.” Cừu Địch lấy điếu thuốc trên tai thay cho cục than, châm lửa hút, ánh mắt hết sức đăm chiêu:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây