Ánh mắt Đổng Thuần Khiết nhìn sang Cảnh Bảo Lỗi, Cảnh Bảo Lỗi xua tay:“ Tôi không có tiền án nào cả, anh đừng nhìn tôi.”
“ Nhưng cậu có bí mật.” Đổng Thuần Khiết thả một câu đơn giản:
Cảnh Bảo Lỗi cứng họng tức thì, mắt vẫn ánh lên chút nghi ngờ.
“ Mặc dù tôi thích ba hoa, nhưng có vài chuyện chẳng cần ba hoa làm gì, thương vụ Cáp Mạn không tra ra được xuất thân của cậu nhưng cậu nghĩ có thể làm khó được chúng tôi à? ... Nhìn dáng vẻ cậu có vẻ không tin tôi nhỉ, tôi cũng không tin, trông cậu vậy mà một thời tung hoành Ma Cao, oanh động không nhỏ.” Đổng Thuần Khiết nhắc qua loa một câu, nhưng đủ chí mạng:
Ma Cao là nơi thế nào? Chắc chắn người trong nước vừa nghe tới là nghĩ đến ngay những sòng bài xa hoa, những cuộc ăn chơi chác táng, cô gái xinh đẹp bao quanh. Thực ra đám Cừu Địch đều có nghi ngờ này rồi, bọn họ đều đoán Cảnh Bảo Lỗi trước kia ít nhất phải là một tên thiếu gia phú nhị đại, lời của Đổng Thuần Khiết xác thực điều đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây