Cảnh Bảo Lỗi bị câu khái quát rất có tính triết lý của Tam Nhi làm tán thưởng không thôi:“ Có đạo lý, cực kỳ có đạo lý, chúng ta lần nào mà không phải là lụy cái gì đó ... Ý tôi đang nói tới mình đợi được chủ nhiệm Đổng nâng đỡ, nhưng mà kết quả thế này, làm sao tôi mở miệng được ... Í, Tam Nhi, đâu rồi.”
Nói chuyện một lúc chợt phát hiện ra không có ai ở bên cạnh, Cảnh Bảo Lỗi quay đầu, chỉ thấy Bao Tiểu Tam đang nhìn chằm chằm vào cửa hiệu, thuận theo ánh mắt của hắn, Cảnh Bảo Lỗi nhìn thấy hiệu mát xa thắp đèn neon màu hồng mờ ảo, tấm biển nhỏ nhấp nháy dòng chữ: Bấm huyệt Ôn Châu!
Dưới ánh đèn lờ mờ, váy ngắn áo trễ, mấy cô gái ăn mặc hết sức hở hang bạo dạn lộ ra cánh tay lẫn bắp đùi trắng tóa mắt, bầu ngực tròn trịa ẩn hiện dưới cổ áo trống hoác, tám phần bên trong trống không. Dùng đầu ngón chân mà nghĩ cũng biết là kinh doanh cái gì, Cản Bảo Lỗi cẩn thận tới bên cạnh Bao Tiểu Tam, nguy rồi, chảy nước dãi rồi:“ Tam Nhi, cậu động cỡn đấy à?”
“ Chứ sao, mấy ngày qua chạy suốt, không có thời gian rảnh dừng lại xem AV mới, bây giờ tao nhìn lợn nái cũng thấy thanh tú.” Bao Tiểu Tam hít nước dãi vào miệng, không thèm che giấu gì hết:
Thấy mấy chàng trai đứng ngoài nhìn tựa hồ còn ngại ngần chưa dám vào, một cô gái lớn mật thậm chí chủ động tách mở đùi ra, lộ ra một góc quần lót đỏ, nhìn cực kỳ gợi cảm. Cảnh Bảo Lỗi mặt đỏ rực, thầm hô chết rồi, kéo tay Bao Tiểu Tam: “ Thời điểm không thích hợp, chúng ta về trước đã anh Đổng đang đợi tin chúng ta ...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây