Ghế sau truyền tới tiếng cười khúc khích đã cố kìm nén hết mức của Đới Lan Quân, Đổng Thuần Khiết hậm hực nói:“ Sau này tôi sẽ thảo luận với cậu sâu hơn, ăn uống chỉ là sở thích thôi, không phải là lý tưởng hay hoài bão ... Đám người trẻ tuổi các cậu bây giờ quá thực dụng, thiếu đi một chút tinh thần.”
Cừu Địch lần nữa phải đưa chủ đề về chuyện chính:“ Vậy anh có làm được không, làm được thì tôi chắc chắn có tinh thần ... À phải làm sao anh cứ làm thế, tôi không sợ tiêu tiền, mà là không có cửa để làm.”
Đổng Thuần Khiết gật đầu xác nhận” Tôi làm được, chuyến này mà ổn thỏa, về thủ đô tôi sẽ làm ngay cho cậu ... Để tôi nghĩ cách cho cậu, chúng ta không đi theo con đường đốt tiền, nói tới đây thôi phải nhắc nhở cậu, phải cẩn thận đấy, bây giờ kẻ rêu rao làm hộ khẩu thủ đô nhiều lắm, lừa đảo hết, đề phòng không xuể.”
“ Thực ra bỏ ra mấy chục vạn đồng chỉ để làm một cái hộ khẩu thủ đô không đáng chút nào, tới giờ tôi vẫn không hiểu, lòng người sao lại thành ra như thế? Cái nhà bé chẳng bằng nhà xí, bị đẩy giá tới mười mấy vạn một mét vuông rồi, vậy mà vẫn có người mua ... Có cần tới mức đó không? Bảo sao giờ trong nước nhiều bọn ngốc lắm tiền, nổi tiếng cả thế giới ...”
Kệ cho Đổng Thuần Khiết lải nhải, tảng đá trong lòng Cừu Địch rốt cuộc cũng đặt xuống rồi, lái xe càng thêm nhẹ nhàng, mặc dù biết chủ nhiệm Đổng đa phần là bốc phét, nhưng có một chút hi vọng, dù sao cũng tốt hơn không có chút hi vọng nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây