Nước nấu ăn không phải nước máy cũng chẳng phải nước hồ, được dẫn từ vách núi sau nhà tới tận sân, dùng thân cây dẫn nước, ống nước thiên nhiên luôn, nước chảy vào trong một cái chum gốm cực lớn, nước trong vắt, nếm thử thấy vị ngọt. Cừu Địch xách hai thùng nước tới đổ vào nồi, vừa mới ngồi xuống bên bếp thì Bao Tiểu Tam phát hiện ra lục địa mới, tìm ra lưới cá của chủ nhà, muốn cùng Cảnh Bảo Lỗi đi thử xem có bắt được cá Không. Hai người họ hào hứng ra hồ chứa nước chơi, Lão Đổng không rảnh rỗi, hình như là người quen của bà chủ, thế là một người nhào bột ngô, một người ở bên cạnh phụ trách ba hoa.
Khung cảnh thiên nhiên con người hài hòa, hoàn toàn khác tưởng tượng của Cừu Địch trước lúc lên đường.
“ Này, Cừu Địch, đang nhìn cái gì thế?” Đới Lan Quân ngồi xuống bên Cừu Địch đang thất thần:
“ Nhìn cảnh sắc nơi này, đẹp thật đấy.” Cừu Địch chỉ tay, núi non trập trùng, hồ nước mênh mông và trời xanh mây trắng bao la, những căn nhà gỗ thấp thoáng trong tàng cây xanh, tạo thành một bức tranh sơm thủy đậm màu, thi thoảng thấy một hai con chim không rõ tên giang cánh lao vun vút xuống, mặt hồ phẳng như gương hiện xuất hiện vài vòng sóng tròn, chớp mắt chặm mặt hồ chúng bay vút lên, chẳng biết săn mồi có thành công không, nhưng tăng thêm cảm sống động cho bức tranh này:
Đúng là chốn đào nguyên nhân thế
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây