“ Kịp mà, lãnh đạo, chị cứ yên tâm đi, chẳng qua nó ở nhà thu dọn đồ đạc thôi, phải đi những cả tháng mà, còn cần trả phòng, giao hết hàng, an bài người cung cấp hàng thay, bớt đồng nào hay đồng đó. Lãnh đạo đừng cười, chúng tôi kiếm được đồng tiền không dễ dàng.” Bao Tiểu Tam mặt mày buồn bã:
Cảnh Bảo Lỗi cười thầm, nói tới tiền thì không ai tinh minh bằng Bao Tiểu Tam, rõ ràng là đang nhắc nhở Đới Lan Quân, mỹ nữ được ưu ái nên hắn mới lịch sự thế đấy, phải người khác hắn nhảy bổ vào mặt mà đòi tiền rồi.
Hiệu quả hết sức rõ ràng, Đới Lan Quân sực tỉnh, vội vàng lấy ví ra, rút ba cọc tiền đưa cho Bao Tiểu Tam:“ Anh cầm đi, nhiều việc quá suýt nữa tôi quên mất, mỗi người một vạn ... Gửi vào tải khoản ấy, trên đường chúng tôi đã có chuẩn bị, chi tiêu không cần các anh lo.”
“ À, vâng, cám ơn lãnh đạo.” Bao Tiểu Tam hớn hở cất tiền đi ngay:
“ Đừng gọi là lãnh đạo, gọi chị Đới là được rồi, giữa chúng ta đừng khách khí. Lần này đi xa, trông cậy vào mọi người hết.” Đới Lan Quân mỉm cười:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây