Cô gái này giọng nói rất dễ nghe, nói chuyện cũng rất có lý lẽ đúng mực, Tạ Kỷ Phong không từ chối ngay mà hỏi câu đầu tiên:“ Vậy các cô chuẩn bị trả bao nhiêu tiền?”
“ Lại nói tới tiền, con người anh ... Không nói nữa, càng già càng vô sỉ.” Đổng Thuần Khiết tức giận quay đầu sang bên, như không muốn nhìn cái bản mặt Tạ Kỷ Phong:
Tạ Kỷ Phong tuy biết tính người này rồi, nhưng cũng có lúc nhịn không nổi muốn cãi nhau với hắn:“ Không có tiền thì ai chịu làm việc cho anh, dù có tiền còn chưa chắc tìm được người kia kìa, hay là tôi đi theo anh làm chân quét dọn.”
Đổng Thuần Khiết sáng mắt:“ À, tôi thấy anh được đấy, Tiểu Đới, cô xem...”
Đới Lan Quân coi hắn như không tồn tại, tiếp tục nói chuyện với Tạ Kỷ Phong:“ Chúng tôi phải đi xa một chuyến, nơi chúng tôi đến điều kiện khá gian khổ, chuyến đi dài ngày, thù lao chúng tôi sẽ trả, không quá cao nhưng tôi nghĩ là cái giá hợp lý cho công việc họ làm, ngoài ra chi phí ăn ở dọc đường đều do chúng tôi lo liệu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây