Cái giọng oang oang của Bao Tiểu Tam truyền ra làm Đường Anh cũng nghe thấy, làm sao ngờ tên đó liên tưởng tới chuyện này. Tạ Kỷ Phong biến sắc mặt, quát:“ Cậu nói bậy gì đấy, có tin tôi không trả đồng nào không?”
“ Ấy, đừng đừng, tôi đang trông cậy vào số tiền này để cưới vợ đấy ... Giám đốc Tạ, tôi nhận được tin rồi, nói 100 vạn kia tới công ty rồi phải không?” Bao Tiểu Tam hỏi:
Tạ Kỷ Phong phải nuốt giận xuống:“ Tới rồi, không thiếu phần của cậu đâu, tôi đang hỏi cậu ở đâu đấy?”
“ Tôi hả? Thì đang làm ăn, công ty không giao việc cho chúng tôi làm, chẳng lẽ ngồi chơi không, miệng ăn núi lở mà ... À, cái đó hai đồng, cái này một đồng, mua năm tặng một ... Đợi chút nhé giám đốc Tạ, tôi đang bận tối mắt đây này, nói với anh rồi đấy, mau gửi tiền cho chúng tôi đi ... Không tặng cái đó được, những năm đồng ... Tôi bận lắm ... Thôi nhé!” Bao Tiểu Tam nói câu sau không liên quan tới câu trước, qua loa vài câu rồi cúp máy:
Tạ Kỳ Phong nghe mà đầu óc mù mờ, mất một lúc mới hiểu ra được, hắn bật cười:“ Xem ra tôi và Bao Tiểu Tam giao lưu với nhau vẫn gặp chút vấn đề ... Cái tên này tự làm ăn rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây