Chuyện tới nhanh đi cũng nhanh, giờ thì tới lượt Tiêu Lăng Nhạn phải xấu hổ, mọi thứ xảy ra hoàn toàn không giống như dự liệu của cô, làm cô gái luôn cao ngạo phải bẽ bàng.
Cừu Địch thong thả chỉnh lại trang phục, phủi bụi trên người một lượt:“ Không có gì hết, nhưng tôi chắc chắn trên người cô có ghi âm, định gài bẫy chôn tôi ở nơi này chứ gì?”
Đoán đúng rồi, Tiêu Lăng Nhạn xòe lòng bàn tay ra, đúng là cầm một thiết bị điện tử cỡ son môi, đèn tín hiệu phát ra ánh sáng xanh lam, cô đóng lại, ném vào ống cống ngầm đằng xa, thiết bị ghi âm màu bạc lăn mấy vòng rơi xuống cống.
“ Xem ra cuộc đàm thoại hôm nay kết thúc rồi.” Cừu Địch nhận ra, khả năng cuộc nói chuyện này đạt được kết quả là gần như bằng không:
“ Không, vừa mới bắt đầu mới đúng, ít ra thì tôi biết trên người anh rất sạch sẽ, anh cũng thấy tôi ném đồ đi rồi, chúng ta có cơ sở nói chuyện đàng hoàng rồi đấy.” Tiêu Lăng Nhạn là cô gái có bản lĩnh, khôi phục rất nhanh, chủ động mời:“ Hay là cùng nhau ăn tối đi, thời gian qua anh bị truy đuổi phải trốn đông trốn tây, nhất định là ăn không ngon ngủ không yên hả?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây