“ Anh thắc mắc điều này bao lâu rồi hả?” Quản Thiên Kiều cười to:“ Tôi không giống anh, anh bị cuộc sống bức ép làm chuyện xấu, còn tôi là sở thích cá nhân, thao túng người khác dù sao cũng tốt hơn bị người khác thao túng, đúng không?”
Cảnh Bảo Lỗi thở dài:“ Chúng ta đều là người bị thao túng thôi, vận mệnh không do chúng ta định đoạt.”
“ Thế thì cố gắng giành lấy quyền tự định đoạt số phận của mình đi, cho dù chỉ có một lần là xuôi theo an bài của người khác. Bảo Lỗi này, đến lượt tôi hỏi anh một câu nhé, có phải trước kia anh cũng là một đại thiếu gia lắm tiền không, tôi phát hiện ra, anh và Tiêu Quảng Bằng có rất nhiều điểm giống nhau đấy.” Quản Thiên Kiều nhận ra chuyện này mấy ngày rồi, nhưng chưa có cơ hội nhắc tới:
Cảnh Bảo Lỗ cười tự trào:“ Đừng trêu chọc tôi nữa, tôi làm gì có người cha tốt như Tiêu Quảng Bằng chứ.”
“ Vậy cha anh làm gì, sao trước nay chưa từng nghe anh nói tới ông ấy?” Quản Thiên Kiều tò mò hỏi:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây