Trên đời này sợ nhất là nghi thần nghi quỷ, càng nghi ngờ càng thấy điều khả nghi. Qua buổi trưa, Ngô Hiểu Tuyền vội vàng rời tòa nhà văn phòng, lái xe tới tòa nhà kỹ thuật, bất ngờ là tổng giám đốc Chúc Sĩ Bình cũng xuống lầu, lên xe đi cùng cô ta.
Còn có một chuyện bất ngờ nữa cơ, bọn họ không phát hiện đằng sau có chiếc xe van rách nát bám theo, trong xe chính là Vu Đại Dương đã phát hiện con mồi, chụp được tấm hình “gian phu dâm phụ” đầu tiên. Sau đó có chút lấy làm lạ, hình như không giống thông tin người ủy thác cung cấp, hắn liền có phán đoán trực quan nhất, thế tức là không phải chỉ có một thằng gian phu, tốt quá, càng nhiều gian phu càng nhiều tiền.
Hắn bám theo hơn hai tiếng, xe đi tới Tiêu Sơn, mục tiêu là Khách sạn Ven Hồ, hai người đó sóng vai đi vào khách sạn lại bị Vu Đại Dương chụp được, hắn càng thêm tin tưởng, đúng là không chỉ có một cái nón xanh rồi.
Chiếc xe van muốn đi vào bãi đỗ không phải chuyện dễ dàng, nhưng cũng chẳng làm khó được nhân vật lăn lộn đường phố như hắn. Hắn khoác lên chiếc áo công nhân dọn vệ sinh chuẩn bị sẵn trên xe, cầm xô nước, giẻ lau, đầu đội mũ, cố gắng né tránh camera giám sát tới phía sau chiếc BMW kia, trông như một người lau xe chăm chỉ làm việc, ngay cả bảo an có nhìn thấy cũng không thèm hỏi han.
Ở loại khách sạn cao cấp này nếu không có thẻ phòng thì ngay cả thang máy cũng không đi được, nói gì tới bắt gian tại giường, cho nên chỉ có thể ôm cây đợi thỏ mà thôi. Nửa tiếng sau Vu Đại Dương đã xong xuôi mọi việc, đang đợi cơ hội chụp trộm hai người đi ra thì lại có chuyện bất ngờ phát sinh. Cái xe mà người ủy thác cung cấp xuất hiện rồi, cũng đi vào bãi đỗ, sau đó chủ xe vội vàng vời xe đi vào khách sạn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây