“ Loại chuyện đó thì tôi không có cách nào giúp anh hết, ở chỗ tôi chỉ có thể mất bò lo làm chuồng, đảm bảo sau này anh không bị nghe chụp trộm thôi chứ không phải nơi vãn hồi tổn thất cho anh.” Các Thiết Đầu linh hoạt né tránh đống đồ lộn xộn trong cửa hiệu ngồi về cái bàn làm việc đầy ắp mẩu thuốc lá chưa vứt. Cái máy tính thì dây nhợ lằng nhằng, cứ như ghép đống đồ vứt đi lại mà thành, màn hình cũng vậy.
Vừa ngồi xuống trước máy hắn “í một tiếng. Tiếng kêu này làm tim của Tiêu Kính Khoan rơi bịch xuống gót chân:“ Di động cũng có vấn đề à?”
“ Có, một bộ phận thiết bị kết nối quá ba lần ... Ừm, anh có tải ứng dụng gì, hay có ai cho anh liên kết, ảnh, hoặc là tải game nào đó không?” Các Thiết Đầu hỏi:
Tiêu Kính Khoan vỗ trán chan chát, hắn biết mà, hắn đã nghi mà:“ Buổi chiều có người đưa tôi thẻ nhớ, bên trong có ảnh, tôi có mở ra xem.”
“ Anh đi lắp một cái thẻ nhớ không rõ lai lịch vào máy của mình à?” Các Thiết Đầu rút di động của Tiêu Kính Khoan, một sai lầm sơ đẳng, thương hại nói:“ Vậy thì chịu rồi, cái máy điện thoại này của anh đã là của người ta, lịch sử tin nhắn, cuộc gọi, định vị GPS rồi tài liệu không quá 100 kb, chỉ cần vài giây thôi bị người khác lấy sạch rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây