Ba người liền thu lại vẻ mặt đùa cợt, nhanh chóng xuống lầu, sau đó trái chạy mất một người, phải chuồn mất một người, chỉ để lại Cừu Địch đợi ở bậc thềm, hai người kia không biết trốn đâu mất tăm rồi, nhưng chắc chắn lúc này đều đang mật thiết giám thị vị trí đỗ xe. Chỉ đợi không lâu, chiếc BMW kia phóng với tốc độ cao, phanh két lại bên cạnh Cừu Địch, nếu không phải y đứng trên thềm, chiếc xe dám lao vào y lắm.
Tiêu Kính Khoan xuống xe, đóng cửa đánh sầm, chỉ mặt Cừu Địch định nói gì thì Cừu Địch đã xoay người đi lên trà lâu, hắn thở phì phò như trâu chọi, cuối cùng đành nén giận đi theo.
Rầm! Vừa vào phòng trà, Tiêu Kính Khoan đã đập ví lên bàn, ngồi mạnh xuống ghế, làm em gái pha trà giật mình.
“ Đây là Long Tỉnh vũ tiền, có câu vũ tiền thượng phẩm, nước xanh tươi và trong, thơm ngọn như hoa lan ...” Em gái pha trà mặc sườn xám cổ điển, tuy biết tình hình không ổn vẫn rất chuyên nghiệp, giảng giải xong rót hai chén trà, rồi mời lui ra ngoài:
Rầm! Rầm! Liền hai phát, Tiêu Kính Khoan đặt mạnh hai cọc tiền lên bàn, vẻ mặt khinh miệt tới cùng cực, nhìn Cừu Địch không khác gì đống phân chó:“ Chỉ có bằng này thôi, đưa ảnh đây cho tôi, đừng có thừa lời, đừng để tôi mất kiên nhẫn thì chút tiền này cậu cũng lấy nổi đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây