Văn phòng chủ tịch của Đồng Minh tuy trang trí có hơi sơ sài rất rộng rãi, dù nhét gần 30 người vào trong vẫn thoải mái không gian làm việc. Mọi người theo hướng tay chỉ của Tiêu Lăng Nhạn nhìn về phía cửa sổ, Tạ Kỷ Phong gật đầu với Quản Thiên Kiều. Thế là trong ánh mắt ngạc nhiên của đám cảnh sát, cô gái nhỏ nhắn xinh xinh như nữ sinh mang laptop tới, động tác thuần thục kết nối với máy chiếu, vừa nói vừa mình họa.
“ ... Sau khi tiếp nhận ủy thác điều tra của Đồng Minh, chúng tôi tìm hiểu được, hệ thống mạng của Đồng Minh đã rất hoàn thiện, mạng nội bộ chứa tài liệu kỹ thuật được cách ly, hacker không xâm nhập được. Hệ thống cổng an ninh của họ lại không thể phá hoại từ bên ngoài, cho nên chỉ có thể là do nhân viên bên trong tiết lộ bí mật thôi ...”
“ Trừ máy vi tính ở bộ phẩn kỹ thuật, chiếc máy có giá trị cao nhất chính là ở trong văn phòng giám đốc, cho nên chúng tôi gái phần mềm do thám vào đó.”
Đôi bàn tay trắng trẻo của Quản Thiên Kiều thoăn thoắt mở nắp sau thùng máy, chỉ vào đó giải thích:“ Xét khả năng đối phương sẽ ngắt mạng khi thao tác, cho nên chúng tôi một thiết bị thu phát 4G cỡ nhỏ, khi kết nối mạng wifi, mạng có dây bị cắt đứt, nó sẽ tự động liên kết, gửi tín hiệu về máy chủ của tôi từ xa, mà tín hiệu này chỉ giới hạn ở cảnh báo, nên khi nó chưa hoạt động dùng thiết bị dò khác khó mà phát hiện ra.”
“ Ở phương diện phần mềm, chúng tôi đặt một folder chứa những tư liệu liên quan tới báo cáo tình hình kinh doanh và tiến triển kỹ thuật, tuy tài liệu này đều được chỉnh sửa, nhưng bản thân các file lại không vấn đề gì, đều là tư liệu thật. Cái bẫy nằm ở folder, khi mở ra mà không ấn tổ hợp phím do tôi thiết lập sẵn, nó sẽ tự động gửi tín hiệu tài liệu bị xâm phạm phi pháp ... À, là thế này này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây