“ Đúng thế, tôi đã nói kẻ đó không phải người bình thường, không dễ lôi ra.” Quản Thiên Kiều thấy Cừu Địch nghe lời mình, tâm trạng tích cực hẳn, đầu óc cũng sáng suốt hơn, nhìn y cười ôn nhu:“ Thế nên anh dùng thủ pháp vụng về như thế, không phải là đi tìm gián điệp, mà kích thích thần kinh người bình thường, ai nhảy ra thì không đáng nghi chứ gì?”
“ A, tôi hiểu rồi, đánh cỏ không đụng rắn mới là mục tiêu.” Cảnh Bảo Lỗi bừng tỉnh, đây chính là một kiểu tư duy ngược, nói:“ Thiên Kiều, cô xem động tĩnh các mục tiêu giám thị thế nào.”
“ Biết rồi!” Quản Thiên Kiều nhanh chóng tìm kiếm:
Ba người kia thảo luận náo nhiệt, Bao Tiểu Tam biến thành người ngoài cuộc, lòng bực dọc, hắn liền kiếm người mình dám trêu chọc, mắng Cảnh Bảo Lỗi:“ Mày xen vào làm cái rắm gì, người ta nói ra mày mới vuốt đuôi, còn vênh váo như có 500 vạn ấy.”
Cảnh Bảo Lỗi không đáp trả, sợ cãi nhau với tên đó thì chẳng biết tới bao giờ mới kết thúc được. Quản Thiên Kiều trích dẫn ra một loạt số liệu, gửi vào điện thoại của mọi người, con rắn nào không bị kinh động, nhìn một cái là rõ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây