Tạ Kỳ Phong vừa đi một cái, Đường Anh nóng ruột hỏi Quản Thiên Kiều: “ Bao giờ họ bắt đầu?”
“ Có khi bắt đầu rồi đấy, với tính cách của bọn họ chẳng ngồi yên được lâu đâu.” Quản Thiên Kiều biết thừa, kéo chăn lên cuộn mình nằm trên ghế sô pha như con mèo, cô còn chẳng buồn về giường ngủ cho đàng hoàng, trừ một điểm thích sạch sẽ là đáng khen ra còn lại thì tùy tiện kinh khủng, tay vỗ miệng đang ngáp:“ Tôi ngủ một giấc đây, tối gặp lại.”
“ Ngủ gì nữa, xem xem bọn họ đang làm gì đã.” Đường Anh kéo Quản Thiên Kiều dậy, về công hay về tư, cô đều là người muốn nhanh chóng giải quyết việc này nhất:
Quản Thiên Kiều phát ra mấy tiếng kêu giận dỗi, rốt cuộc không cưỡng lại được Đường Anh, đành phải ngồi dậy. Truy lùng đám Cừu Địch không khó với cô, chỉ chốc lát sau tìm được rồi, địa điểm hiện thị không ngờ bọn họ đã lên thành phố, ở gần khu Mỹ thực Giang Nam, mà cách đó không xa có một mục tiêu giám sát khác: Tiêu Kính Khoan!
“ Chuyện gì thế này? Bọn họ đi với nhau đấy à?” Đường Anh ngạc nhiên, thế này đâu phải là ngầm giám thị, khác nào chỉ hận không thể lộ thân phận:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây